Thứ Ba, 19 tháng 4, 2022

Trích đoạn từ một tiểu thuyết bị bỏ dở (7)


đơn điệu. Những đường phố kéo dài vô tận. Phố nối phố. Hết con phố này lại đến một con phố khác, những ngã tư, những thân cầu bắc ngang những con kênh ngập ngụa bùn đen và rác rưởi. Lại một con phố nữa, cũng thảm não và điêu tàn như những con phố kia, một đường cống lộ thiên nằm trơ mình dưới nắng. Thành phố, nghe chìm xuống, tất cả những gì cuối cùng còn sót lại của một đời sống ồn ào đang lịm dần vào giấc ngủ ban trưa: những bóng người chập chờn qua lại trên các vỉa hè lát đá bụi bặm, mà lát nữa đây, sẽ thình lình chìm lỉm vào một ngõ hẻm bẩn thỉu nào đó của thành phố, mắt lóa nắng, bước vào bóng tối căn nhà mình như những người mù
Read More

Thứ Ba, 12 tháng 4, 2022

Chiều quạ đen

 
Rợp hồn tôi chiều nay
Bầy quạ đen định mệnh
Như áng mây cuối ngày
Túa bay vào vô thức
Read More