Thứ Ba, 26 tháng 6, 2018

Nguyệt

 
Ngắn và cô đọng như một bài tứ tuyệt nhưng khúc đoản thi của Borges vẫn chứa được trong lòng nó cái chiều dài thăm thẳm của gần như suốt cả lịch sử nhân loài. Khởi tự Adam, con người đầu tiên bị trục xuất khỏi địa đàng, ánh chớp lóe của ngàn vạn những đêm trăng đồng hiện cùng hành trình đi về hướng tối ám của máu xương, thù hận, hãi hùng và nước mắt. Lịch sử loài người thì có quái gì khác ngoài những thứ đó? Bóng nguyệt, trong cô quạnh và vĩnh cửu im lặng sẽ nhắc nhở chúng ta soi tìm lại phần nhân tính đã rơi rụng, đã khuất lấp và bội phần lem luốc của mình ư?
Read More

Thứ Sáu, 15 tháng 6, 2018

Với một đêm sao

 

Thi thoảng tôi thích được ngồi trên ban công nhà, trước trời khuya bao la, không làm gì cả, không vướng bận gì cả, lòng rỗng không, không vui, không buồn, không tương lai cũng chẳng quá khứ, chỉ mình mình với một đêm sao. Ngoại ô Sài Gòn dù khuya vắng vẫn thường trực hiện diện hơi thở của cỗ máy đô thị luôn rì rầm chuyển động. Trong cái quầng sáng chong chong và làm bạc màu cả một góc trời đó, đôi khi ta có thể nhầm ánh nhấp nháy từ đèn hiệu của những chuyến bay đêm liên tục nối tiếp nhau với những vì sao lang thang, vô định.
Read More

Thứ Hai, 11 tháng 6, 2018

Ca dao trăng

 
 
Mượn lời cô thiếu nữ của một thời vàng son cũ, không quá xa xôi nhưng có lẽ đã vĩnh viễn thuộc về quá khứ, là khúc nhạc vô thanh của lòng yêu vừa chớm, đắm say nhưng rụt rè, cuồng si nhưng kín đáo, thứ tình yêu mà ca dao từng chép lại: “Đêm qua trời sáng trăng rằm/ Anh đi qua cửa em nằm không yên”. Ngày xưa, thi thoảng tôi được ôm guitar hát khúc hát này trong các chương trình giới thiệu tác giả - tác phẩm mà CLB Sáng tác trẻ hay tổ chức ở NVH Thanh niên vào những sáng Chủ nhật.
Read More

Thứ Hai, 4 tháng 6, 2018

Phản ngụ ngôn


 
“Đầu thế kỷ 22, bằng một cuộc bỏ phiếu đầy chia rẽ, Liên Hiệp Quốc đã thông qua đề xuất đổi tên hành tinh của chúng ta thành: Trung Quốc”. Chỉ gói gọn trong khoảng 140 ký tự, tức trên dưới vài chục từ, những mẩu chuyện ngắn đến không thể ngắn hơn được nữa kiểu như thế được tác giả của chúng gọi chung là phản-ngụ-ngôn-và-hư-cấu. Dí dỏm nhưng nhọn hoắt như những mũi kim, chúng gần gũi với những mẩu hài hước đen, những chuyện tiếu lâm chính trị mà thi thoảng chúng ta được nghe đâu đó bên những bàn cà phê hay những quán chè chén vỉa hè.
Read More