Thứ Hai, 11 tháng 6, 2018

Ca dao trăng

 
 
Mượn lời cô thiếu nữ của một thời vàng son cũ, không quá xa xôi nhưng có lẽ đã vĩnh viễn thuộc về quá khứ, là khúc nhạc vô thanh của lòng yêu vừa chớm, đắm say nhưng rụt rè, cuồng si nhưng kín đáo, thứ tình yêu mà ca dao từng chép lại: “Đêm qua trời sáng trăng rằm/ Anh đi qua cửa em nằm không yên”. Ngày xưa, thi thoảng tôi được ôm guitar hát khúc hát này trong các chương trình giới thiệu tác giả - tác phẩm mà CLB Sáng tác trẻ hay tổ chức ở NVH Thanh niên vào những sáng Chủ nhật. Ca sĩ QL - khi ghi âm bài hát lần đầu tiên trên sóng phát thanh của Đài Tiếng nói nhân dân TP.HCM khoảng năm 1992 đã đùa bảo tôi: “Ca khúc này nhiều âm tính quá!”, tôi cũng cười đồng ý với anh: “Vậy là phải rồi anh ơi, tính nữ và trăng đều là Thái Âm cả mà”. Thế kỷ 21 hiện đại, trăng thì vẫn vậy nhưng cách biểu lộ tình yêu của nữ phái ngày nay có lẽ đã khác xưa nhiều. Vậy nên, bài hát cũ xem ra như một chút hương “nghiêng gửi buồn theo hút người”(1). (TTS - 6.2018)



Ca dao trăng 

                                    Nhạc và lời: Trần Thanh Sơn

1. Đêm qua trăng rơi bên hiên nhà
Không gian vương hương tình, hồn em xao xuyến
Đêm qua hoa lan thơm trong vườn
Anh đi ngang qua thềm, tình em vấn vương

2. Đêm qua tay vui gieo cung đàn
Thanh âm theo chân người tìm sang lối gió
Đêm qua sương êm cũng rủ mềm
Em mang theo tiếng người vào trong giấc mơ

RF:

Trăng đến bên vườn và chia sớt cùng em
Câu ca dao buồn ru em miên man, miên man…
Khi bước chân người rời chẳng nói cùng em
Xuân cũng hững hờ cho câu ru kia tan mau

3. Đêm nay trăng trôi trên sông dài
Mây đưa mây ra về từng đôi ưu ái
Đêm nay hoa xuân cánh âm thầm
Đưa hương trong đêm gần, tình ai có hay?

4. Đêm nay riêng em với nỗi buồn
Ra sông nghe đôi dòng tình em nước cuốn
Đêm nay đêm nay cơn mơ tàn
Bên hiên khuya em ngồi, còn em với trăng…

Ca dao trăng (Trình bày: Nhóm Sen Việt)




(1) Thơ Huy Cận, Đẹp xưa                                       

Ảnh trên: From Painting (Lui Shu-kwan)  


Không có nhận xét nào: