Đôi
khi tôi quay trở lại chốn đó, một mình, trong những giấc mơ. Những con đường đá
cũ lở loét chạy vòng quanh mấy phố lỵ buồn thiu. Mùa đông, gió điên gào thét suốt
ngày trên những đồi phi lao xám ngoét vì giá rét, những hàng cột điện cũng u ú
hú lên cùng gió. Trong mơ, tôi thấy tôi đạp xe ngược về hướng núi. Tôi đứng bên
bờ sông. Tôi đi chân trần trên nền cát ẩm, nghe tiếng lao xao những đứa trẻ
chơi đùa bên kia hàng rào dưới những lùm cây của khu vườn tối. Một đứa trẻ có
gương mặt trông thật quen nhưng tôi không cách gì nhớ ra nó là ai.