Hiệp định Paris
ký ngày 27.1.1973. Tôi nhớ sáng Chủ nhật bố tôi chở tôi đi hớt tóc chuẩn bị đón
Tết. Ở tiệm hớt tóc, tôi nghe radio hát vang vang “Ta vỗ tay cho thật đều để mừng
chiến tranh ôi chiến tranh đã dứt…” và nghe người lớn trò chuyện, hoan hỉ kháo
nhau hòa đàm Ba Lê mới ký xong hôm qua, vậy là hòa bình rồi, hòa bình rồi! Về
nhà, mẹ tôi cũng bảo vậy, hòa bình rồi hòa bình rồi, năm nay về Sài Gòn thăm
ngoại, nhà mình đi đường bộ tha hồ xem phong cảnh đất nước, khỏi phải máy bay
như mọi lần, tốn kém!
Thứ Hai, 27 tháng 1, 2020
Thứ Ba, 7 tháng 1, 2020
Ngó mây bay
Lâu rồi chẳng có dịp ngồi ngắm mây bay. Không làm gì suốt cả
buổi chiều để chỉ lười biếng ngồi ngó những đám mây như lục bình xuôi về phía
trời xa là một trò tiêu khiển có vẻ chẳng còn thích hợp với lối sống vội
vàng gấp rút ngày nay, mặt khác lại còn có thể bị xem là mộng mơ vớ vẩn.
Cioran từng có một đoản ngôn vẻ đầy trêu ngươi liên quan đến chuyện ngắm nghía
mây bay như thế này: “Nếu tôi bị mù, điều khiến tôi buồn bực nhất có lẽ là sẽ
không còn được chằm chằm ngớ ngẩn ngó những đám mây trôi qua”.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)