Chủ Nhật, 29 tháng 11, 2015

Những bài thơ sau 1986

 
 
Sau hai tập thơ được viết liên tục: Tâm thần phân lập (1985) và Ngôn ngữ ngày thường (1986), cơn hứng thú đột khởi của tôi với thi ca bỗng dừng lại. Trong gần ba mươi năm sau đó tôi không làm thơ nữa. Khắc khe ra, nói không làm thơ nữa cũng không hoàn toàn đúng, vì trong khoảng thời gian dằng dặc mà như một chớp mắt đó, thỉnh thoảng tôi cũng có viết một đôi bài thơ. Nhưng ba mươi năm với chỉ khoảng trên dưới một hai chục bài gì đó (như tôi nhớ được, không kể những bài đã bị thất lạc) là một con số quá ít, xem như không có. Mục đích làm thơ cũng đã khác. Một đôi bài viết tặng bạn bè, một vài cho riêng mình và số còn lại như tôi nói vui “viết để vá maquette” cho những số báo của trường đại học mà tôi đang làm việc và có trách nhiệm thực hiện. Tất cả những bài thơ này tôi gọi chung là những bài thơ sau năm 1986. Sau đây là một vài bài trong số đó. (TTS) 

 

Ngày phượng vĩ 
 
Tuổi chớm yêu thương có những ngày phượng vĩ
Cháy rực ngang trời hạ đỏ lung linh
Môi níu môi hôn ngại ngùng lá khép
Giữa vườn xanh trưa mây trắng yên bình... 

Nay tuổi sang thu bỗng nhớ thời phượng vĩ
Nhớ mối tình đầu mây trắng nắng vàng trưa
Người khuất phương nao, mộng tàn tim lịm tắt
Sao vẫn cứ bập bùng nhánh phượng đỏ đường xưa?
 

Đồng dao mùa xuân
 
Sớm mai nắng đỏ
Sớm mai môi hồng
Mùa xuân xuống phố
Bằng chân hội hè. 

Này con chim nhỏ
Em hát gì kia
Những lời của gió
Những lời của mây
Những lời của tôi
Này đây trời rộng
Vòng tay tôi bé
Ôm choàng được không? 

Mùa xuân mùa xuân
Có em tóc thả
Mắt xanh chồi biếc
Tay thơm ngọc ngà
Áo là sương khói
Mùa xuân mùa xuân
Sao em không nói
Những lời yêu tôi? 

Có chàng áo đỏ
Huýt sáo một mình
Bài ca hạnh ngộ
Vui sao vui sao. 

Tim là bến đỗ
Đời người như sông
Sao ta không thử
Ghé vào đời nhau
Mùa xuân đang hát
Những lời của chim
Những lời của mây
Những lời của gió
Bây giờ tôi ngỏ
Những lời yêu em. 

Mùa xuân qua phố
Bằng chân hội hè
Yêu con chim nhỏ
Yêu người mắt xanh
Yêu tôi áo đỏ
Có tình mùa xuân.
                  (1996)
 

Vô nghĩa trôi...
 
Không nắng thu phai, không lá vàng trước ngõ
Không rừng cây xa, không lành lạnh sương mù
Ngày khép nắng và chiều qua cửa hẹp
Không mùa đông và không cả mùa thu 

Có hoa đã khô trên bàn bụi phủ
Có trang thư vàng ký ức xa xôi
Không xốn xang yêu, không thờ thẫn nhớ
Có một mình tôi với một mình tôi 

Chào những mùa không mùa, những sớm chiều không rõ mặt
Chào những nỗi niềm lạnh lẽo vô danh
Khi trái tim yêu như ngày khép nắng
Câm lặng, vô hình, tôi vô nghĩa trôi...
                                                 (2006)
 

Mùa xuân chậm
 
Ngày rất chậm và mùa xuân cũng chậm
Như nắng qua vườn xưa tuổi thơ tôi
Tình yêu chậm nỗi buồn đau cũng chậm
Giọt nước mắt dài hóa thạch trong tim 

Những sáng mùa đông mịt mù sương phủ
Chợt nhớ mặt trời rất chậm nơi đâu
Chân bước chậm qua phố hoa nở chậm
Hy-vọng-hương còn thấp thoáng đêm sâu 

Ngày rất chậm nên mùa xuân chẳng vội...
                                                 (12.2005)
 

Ở quán cà phê tình cờ nghe lại
The day before you came (*)
 
Ở đó gió lùa lạnh cóng
Những bóng ma của quá vãng yêu thương buồn bã đứng xếp hàng
Ở đó những ước vọng lớn lên và gãy đổ
Như rừng cây mùa xuân bị bão tố chặt cụt đầu
Ở đó những con đường câm lặng
Không mây bay và vô tận như nỗi buồn.  

...Ở đó gió lùa lạnh cóng
Trái tim tôi
The day before you came...
                                 (2008) 

(*) Tên một bài hát của nhóm ABBA
 

Những ghi chú từ mộng mị... 
 
Bay trong làn mưa xuân mộng mị trên những sớm lộc biếc những chiều tóc xanh làm đôi chân trẻ nhỏ hát bài tụng ca áo mới tôi về lại khu vườn xưa chiều ba mươi đốt lá gom nắng vàng vào tiếng khánh xa xôi.  

Đôi mắt mẹ phía chân trời xa lời gió bấc kể chuyện người đi không về một đêm nao trừ tịch lúc chưa hòa bình tôi như con sói nhỏ ngủ trong làn trầm hương ấm áp thấy ánh hỏa châu soi vào giấc mộng những người ngồi canh lửa bánh chưng xanh.  

Trở về lại trở về với trọn vẹn một sáng mùng một Tết vị mứt gừng cay xốn xang trái tim người du thủ rót riêng mình một bình rượu mới uống với ngày xưa với mây chiều lơ đãng thấy tôi không bên bờ dậu hoa vàng hỡi bài ca hồ điệp? 

Đường trong núi xa xôi nụ cười của Phật sao ta còn đi mãi chuyến hành hương về trái tim mình chạm ngõ nhà em giàn hoa giấy tím sớm xuân nào đường lên núi xa xôi em nắm tay tôi giọng cười chim sẻ lăn trên triền mái ngói chùa xưa. 

Rồi những ngày xuân và những mùa xuân cháy nhanh như pháo như tuổi trẻ ta như cuộc đời ta hôm nào ngoái lại không còn ai không có ai ở đó kể chuyện gió bấc pháo giao thừa nghe tim rỗng túi người thua bầu-cua-cá-cọp hội xuân xa... 

...Trôi trong làn mưa xuân mộng mị tôi thấy tôi khóc hẹn trở về với vườn xưa áo mới khói trầm hương và bài ca hồ điệp lại cùng em nắm tay nhau đường lên núi nối lại chuyến hành hương vào vô tận mùa xuân.
 (1.2010)
 
 

Không có nhận xét nào: