Đọc được trên mạng
bản dịch sang Pháp ngữ một bài thơ của Akhmatova (1) có tên là “Âm nhạc” (viết
năm 1958, đề tặng nhà soạn nhạc Shostakovich). Tựa đề là vậy, nhưng người đọc
nghe ra ở đó những đắng cay, chua chát của thân phận người nghệ sĩ dưới chế độ độc
tài toàn trị. Hai thiên tài - hai cuộc đời với những nét tương đồng khá
kỳ lạ trong bao nỗi thăng trầm dâu bể của lịch sử; cùng là nạn nhân của bi kịch
Xô viết, nên chẳng lấy gì làm lạ trước sự đồng cảm sâu xa mà họ dành cho nhau.
Thơ viết tặng Shostakovich, nhưng cũng là thơ Akhmatova viết cho chính mình vậy!
Thứ Năm, 26 tháng 5, 2016
Thứ Tư, 18 tháng 5, 2016
Nhớ mãi tuổi học trò
Nhạc và lời: Trần Thanh Sơn
1. Có thấy tôi trở về này những con phố thơ ấu?
Ngày nào có tôi tóc xanh mây trời, niềm vui chân sáo đến lớp
Trong tim lung linh bao nhiêu mơ ước
Kìa gió xuân ngời cũng theo lòng tôi ca hát
Và đón bước tôi, những ngả đường vui tỏa nắng…
Thứ Tư, 11 tháng 5, 2016
Nghe nàng hát...
Nghe Françoise Hardy hát về lá úa, về những cuộc hẹn hò buồn bã mùa thu giữa oi nồng chiều hè Sài Gòn là một trải nghiệm dị thường. Trong cái nóng váng vất khiến tâm trí và thể xác như cũng muốn bốc hơi theo, giọng ca Françoise là một giòng suối mát, vừa thầm thĩ như tình gần vừa xa xôi như ảo ảnh, cái cõi miền mà người bộ hành trong sa mạc cứ ngỡ đã trong tầm tay nhưng mãi mãi chẳng bao giờ có thể đặt chân tới được…
Read More
Thứ Bảy, 7 tháng 5, 2016
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)