Ngày xửa ngày xưa (nên chăng bắt đầu câu chuyện như vậy?) có đôi bạn già là
hàng xóm của nhau tại một vùng ngoại ô yên tĩnh. Họ sống hạnh phúc với niềm vui
điền viên dù có vẻ giản đơn và thô lậu của mình: chăm sóc vườn tược, trồng trọt
chăn nuôi, đêm đêm ngồi trước sân nhà uống rượu, ăn súp bắp cải, tán phét, đàn
ca hát xướng và thi nhau… đánh rắm!
Thứ Tư, 16 tháng 5, 2018
Thứ Ba, 8 tháng 5, 2018
Lại chuyện mộng mị
Tôi có một giấc
mơ kỳ cục. Tôi mơ thấy mình đứng xếp hàng, một hàng người dài dằng dặc xếp dọc theo
một con phố nửa quen nửa lạ hoang vắng và buồn thảm đâm thẳng xuống một bãi cát
mà nơi tận cùng là bờ nước của biển sâu thẳm đang gầm gừ tung bọt trắng. Câm lặng,
thản nhiên, vô hồn, hàng người cứ thế nối đuôi nhau đi thẳng xuống biển, hết
người này đến người khác, bước xuống nước như thể bước vào một đám sương mù,
chìm khuất rồi dần lút mất.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)