Kết hợp giữa hài
hước đen Trung Âu, vẻ gợi cảm Mỹ Latinh và sự bay bổng đầy ngẫu hứng của chủ
nghĩa siêu thực Pháp là những miêu tả mà Adam Kirsch - nhà thơ, nhà phê bình
văn học Mỹ từng dùng để nói về thơ của Charles Simic. Là một trong những giọng thơ
độc đáo và độc đáo nhất của nền thi ca đương đại Mỹ, hầu như mọi bài
thơ của Simic đều có khả năng gây nên sự sửng sốt cho người đọc về mặt khái niệm,
hình ảnh và ngôn ngữ. Mặc dù mối quan tâm thường trực của Simic về
tác động của các cấu trúc chính trị tàn khốc lên cuộc sống bình thường của con
người đã khiến thế giới thơ của ông đôi khi trở nên đáng sợ, bí ẩn và đầy thù
nghịch,
Thứ Ba, 24 tháng 12, 2019
Thứ Năm, 19 tháng 12, 2019
Lan man từ một bức ảnh cũ của chính mình
Đứa bé có ánh mắt đăm chiêu trong bức ảnh ấy chính là tôi.
Xuyên qua thăm thẳm thời gian, xuyên qua những lau lách tuyệt mù của thứ quá
khứ chẳng còn lưu giữ lại được gì trong trí nhớ, nhìn thằng nhóc từng
là mình trong bức ảnh cũ, đôi khi tôi tự hỏi, nó nghĩ ngợi gì trong giây
phút ấy? Không ghi ngày tháng và nơi chốn ở mặt sau (như mẹ vẫn tôi thường làm
đối với hàng lô hàng lốc những bức ảnh bà đưa tôi đi chụp ở hiệu ảnh ngày còn
bé), nhưng tôi đoan chắc bức ảnh được chụp năm 1965, vào một chiều cuối tuần
nào đó ở Sài Gòn.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)