Tính ngủ trưa
mà không ngủ đươc. Nằm vật vạ mãi rồi quyết định trở dậy đọc sách.
Tiếp tục đọc Tạ Chí Đại Trường. Gần hai tháng nay, từ lúc dịch cúm
Vũ Hán loang rộng, công việc đình đốn, nhịp sống thường nhật ngưng
trệ, nhưng đâm ra tôi lại có nhiều thời gian hơn dành cho sách vở. Đọc
cho hết số đầu sách của Tạ Chí Đại Trường là mong muốn tôi đặt ra
cho mình đã lâu nhưng chưa thực hiện được: Sử Việt đọc vài quyển;
Thần, Người và Đất Việt; Một bài sử khác cho Việt Nam; Việt Nam
nhìn từ bên trong; và, Một khoảnh VNCH nối dài (trừ Lịch sử nội
chiến ở Việt Nam từ 1771 đến 1802 tôi đã đọc cách đây nhiều năm).
Thứ Hai, 23 tháng 3, 2020
Thứ Bảy, 7 tháng 3, 2020
Viết bên lề Covid-19
Mấy bữa nay tâm
trạng của tôi tồi tệ quá, đầu óc ao tù, hướng vào đâu cũng chỉ tuyền thấy một
màu đen! Đêm rồi, nằm xem lại đoạn phim ngắn về thành phố Vũ Hán trong cơn đại dịch
được chia sẻ trên mạng, dõi theo ống kính máy quay chầm chậm lướt qua những con
phố dài tịnh không một bóng người, lạnh vắng như hoang mạc, không hiểu vì sao bỗng
chờn vờn vang lên trong đầu tôi âm hưởng khúc Contrapunctus XIV dở dang của
Bach.
Thứ Tư, 4 tháng 3, 2020
Sự cần thiết của cô đơn
“Khi
những ý thức hệ, những trào lưu ý tưởng, những trò thời thượng và những trò
điên khùng đang ngự trị khắp nơi, thì chính sự cô đơn khẳng định sự tự do của mỗi
người” (Cao Hành Kiện)
Read More
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)