Đôi mắt người ngoại ô
Cùng chuyến xe thổ mộ cuối ngày
Nhòe đi trong bóng tối
Đôi môi ai run rẩy
Trên vân ly
Những đường gân xanh nở phồng vô tri giác
Giọt rượu buồn kể chuyện
Buồn tênh,
buồn tênh ai đó lại cười
Đời ta trăm năm
Hơi thở dài cùng quẫn
Đôi cánh hoa mơ phai dần trên tay nhỏ
Trách cứ gì nhau, em ơi
Còn lại đêm nay
Em có nghe bờ môi buồn trĩu nặng
Những cánh bướm đêm đập vào khung cửa kính
Mờ hơi sương
Ngọn đèn ta thắp lại
Giữa hồn em yếu mỏng
Như nụ hôn cuối cùng rơi xuống tay ta
Chập chờn muốn tắt
Trả lại cho nhau
Tất cả những buồn vui ngỡ cả đời gìn giữ
Trả lại cho nhau
Căn nhà xưa sương khói
Khi em quay ra
Có biết?
Những giọt lệ mừng từ em rơi nhói giữa đời ta.
Trần Thanh Sơn
(1985)
Ảnh trên: From “Through the Looking Glass” (Gregory Thielker)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét