Chạy
trốn những giờ phút trống rỗng của tâm hồn mình là một việc làm vô ích và bất
khả. Bởi, sự trống rỗng ấy là một thứ hiện hữu phi hiện hữu. Tất cả những gì
chúng ta gán cho sự trống rỗng phụ thuộc vào cách chúng ta nhận thức về nó. Như
kẻ gắng lấp đầy vũ trụ của mình bằng những bóng ma, có cảm giác tất-tần-tật những
điều tôi đã làm trong cuộc đời mình là một sự thừa nhận cái trống rỗng siêu
hình nằm chình ình trong ý thức của mình.
Thứ Tư, 30 tháng 11, 2022
Thứ Hai, 28 tháng 11, 2022
Thứ Hai, 21 tháng 11, 2022
Trong cơn mưa sớm mai
Những cơn mưa sớm mai tháng 11 Sài Gòn giai đoạn chuyển mùa thường làm tôi nghĩ đến những nỗi niềm dang dở, những điều người ta định thổ lộ, định giãi bày nhưng cứ đắn đo dằng dưa mãi rồi lại chọn lấy sự im lặng. Nền trời xám nhẹ. Mưa hạt nhỏ. Phân vân rơi giữa ngơi tạnh và mịt mù. Như thể nó là lát cắt mỏng của một ngày mưa nào đó đã xa, không nằm trong thời gian, không cả trong không gian, nó là thứ mưa của ký ức, vô sắc và vô thanh.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)