Tôi e rằng phải có đến 99,9% các tác giả (là nhà
văn, nhà thơ, đạo diễn hoặc nhạc sĩ) sẽ lập tức nổi giận cho là bị xúc phạm, bị
sỉ nhục, hay ít nhất cũng cảm thấy “bị tổn thương sâu sắc” nếu như có ai đó bảo
sáng tác của họ đã khiến cho người đọc, người xem, người nghe phải ngủ gục! Đối
với đa số, đặc biệt là với giới phê bình, khái niệm “gây buồn ngủ” gần như gắn
liền với hàm ý chê bai, diễn tả sự thất bại của một tác phẩm văn học nghệ thuật
trước công chúng của nó.
Thứ Tư, 29 tháng 3, 2023
Thứ Năm, 16 tháng 3, 2023
Bài thơ cuối cùng của Bukowski
Ngày 18 tháng 2 năm 1994,
18 ngày trước khi mất vì bệnh bạch cầu ở tuổi 73, Charles Bukowski cho lắp đặt
một máy fax tại nhà riêng và lập tức gửi bài-thơ-fax đầu tiên của ông đến nhà
xuất bản bằng phương tiện công nghệ mới toanh này. Than ôi, đây cũng là bài thơ cuối cùng của
nhà thơ giang hồ sống bạt mạng như một kẻ ngoài lề xã hội - kẻ mà tạp chí Time
năm 1986 từng xem là người chỉ được “vinh danh bởi tầng lớp hạ lưu Mỹ”(1), một
nhà thơ tồn tại “nhờ những trò hề và những màn trình diễn hề có chủ ý của
mình”(2).
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)