Tôi biết nhạc của
Takemitsu rất muộn, tận đến những năm cuối cùng của thế kỷ 20, khi Takemitsu đã qua đời sau gần ba thập niên hiện diện như là một nhà soạn
nhạc tiền phong có tên tuổi lẫy lừng và hầu hết tác phẩm của ông đã được các
dàn nhạc giao hưởng cũng như những solist danh tiếng nhất hành tinh ghi âm và diễn tấu!
Thứ Tư, 21 tháng 9, 2016
Thứ Tư, 7 tháng 9, 2016
Thiên thần ngã gục
Xem tranh vẽ thiên thần của Marc Chagall bỗng nhớ bài thơ viết lúc
ngoài hai mươi tuổi: "Thiên thần ngã gục". Đã xa đến thế rồi đấy, tuổi trẻ của
tôi! Mỗi con người sinh ra đều là một thiên thần, nhưng cùng với thời gian,
chúng ta lần lượt sa trụy khỏi bầu trời. Có kẻ sớm, người muộn, nhưng đa phần và ít
có ngoại lệ.
Thứ Năm, 1 tháng 9, 2016
Không có gì để nói
Đôi khi, để chạy
trốn sự cô đơn, con người cất tiếng nói. Tôi nhớ những đoạn đối thoại như là độc
thoại dằng dặc, miên man trong “Islands in the Stream” của Hemingway, những
nhân vật nói chỉ để mà nói, nói để lấp đầy sự cô đơn và trống rỗng đang bủa vây
quanh mình. Nói chuyện là dựng lên một cây cầu cho sự tương giao, nhưng cũng có
khi là một hành động đoạn kiều.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)