Thứ Sáu, 13 tháng 1, 2017

Hai mươi bốn hài cú 2016

 
 
Tiếp tục tập hợp những mẩu ghi chép vụn vặt rải rác trong các sổ tay và bản thảo của mình năm 2016, tôi chọn ra một số và bỏ chung chúng vào một cái giỏ có tên là “Hai mươi bốn hài cú”. Như một ngoái nhìn và là một tiếp nối của “Hai mươi bốn hài cú 2015”, tập hợp 2016 vẫn chẳng tuân theo bất cứ một quy chuẩn nào của thể loại này, dù vậy, xin được tiếp tục gọi những ý nghĩ thoáng qua đó như vậy - với một nụ cười ẩn mặc theo nghĩa đen của chúng: những hài cú. (TTS)

 



Hai mươi bốn hài cú 2016
                                                                      
                                                                               * Tặng V.H.
1.

Qua biết bao nhiêu những núi cao vực sâu hư danh
Vẫn chỉ là tôi
Chiều nao ham chơi nghe tiếng mẹ gọi về.

2.

Có thể chăng giam hết vào một buổi chiều?
Hồn Trang Chu giấc ngủ lỡ
Khúc hồ điệp ca bên bờ dậu hoa vàng.

3.

Đuổi theo tôi đuổi theo tôi trên hè phố khuya
Những tiếng dội vang ngày hai mươi tuổi
Rượu tàn phai…(*)

4. 

Tôi tạo ra cho mình những đám mây
Thả vào khung trời vắng
Nhưng bạn ơi, bạn đừng chờ mưa! 

5.

Tiếng sập nắp dương cầm
Đôi khi vọng âm
Bài ca phu hạ huyệt.

6.

Nàng mở cửa sổ
Mang hết trời sao vào nhà
Cả nhấp nháy ánh đèn một chuyến bay đêm.

7. 

Sắc như dao
Héo gầy mảnh trăng hạ huyền
Thoắt hiện lại sợi tóc bạc đầu tiên.

8. 

Trên chuyến xe buýt vội
Những con người kiệt cùng cô độc
Đứng kề vai nhau.

9.

Rồi nàng bỏ đi
Để lại cơn giông trong ly nước trong
Trưa mùa hè rất cao và rất xanh.

10.

Đâm xuyên ngực tôi
Khuya lạnh mưa
Mắt chú mèo hoang ngoài khung cửa ướt.

11.

Đứa bé hành khất ngồi thu người lại
Bên dưới chùm loa phóng thanh
Đang ra rả thuyết về ánh sáng.

12.

Những hồn ma tháng Chín đập cửa phòng tôi
Mắt dàn dụa lệ
Mưa nửa đêm.

13.

Họ bảo nhau phải học tập, phải noi gương
Rồi xếp sách lại, leo lên giường
Ngủ.

14.

Không tin được
Không thể nào tin được
Rằng vẫn còn niềm tin để có thể tin.

15.
Cuối cùng hắn đuổi kịp được bóng mình
Khi chới với
Ngã vào lòng huyệt.

16.

Là lời nói buồn
Là hơi thở nhẹ
Yếu gầy nhánh lục hoa thu.

17.

Mưa ở đâu về mà nhiều đến vậy
Chiếc thuyền giấy tuổi thơ
Mấp mé thềm nhà.

18.

Tôi vỗ tay thật to
Để mọi người thấy
Tôi vỗ tay.

19.
 
Phó mặc cho mùa thu
Những chiếc lá
Cùng tôi rơi trên cỏ.

20.

Già đầu xem tranh vân cẩu
Mới hiểu ra câu ca ấu thời mẹ hát
Ngày xưa quỷ mọc trên trời…

21. 

Bỏ tôi ở lại một mình
Dưới chân cầu
Sông trôi đi.

22.

Chai rượu rỗng trên ngăn tủ bụi
Rót từ quá khứ
Giọng nói thầm thì người bạn đi xa.

23. 

Đừng nhạo báng đừng ném đá
Vì bất cứ ai trên cây thập giá hàng ngày
Đều có thể là Christ.

24.

Đã qua hết những oán giận
Đã rũ quên tất cả tị hiềm
Chói lóa tiếng chim mùa xuân.
                                                 Trần Thanh Sơn (2016)
 

(*) “Rượu tàn phai dưới chân đi ơ hờ” (Nghe những tàn phai - Trịnh Công Sơn)

Ảnh trên: Leaf (Dan Bacich) 
 
 


Không có nhận xét nào: