Thứ Bảy, 7 tháng 1, 2017

Vùng của Apollinaire

 
Tôi được đọc Zone của Apollinaire khi vừa rời khỏi trung học, trong tuyển tập Apollinaire do nhà Pierre Seghers thực hiện (1956) mà một người bạn lén lấy từ tủ sách của mẹ cho mượn. Từ thế giới của Huy Cận - Xuân Diệu đến với thế giới của Apollinaire, mà đặc biệt là Zone, hệt như một cú rơi tự do từ trên mây xuống thẳng… luyện ngục, cảm giác thảng thốt đến tột độ! Nhưng có thể nói, thơ Apollinaire đã mở ra cho tôi một chân trời mới đầy những-đường-bay, mà xuất phát điểm từ Zone, tôi chạy lấy trớn để... lao mình xuống những vực thẳm này khác của nghệ thuật.

Từ lần đọc đầu tiên ngày mới hai mươi ấy, tôi đã hẹn với mình sẽ có ngày dịch bài thơ sang Việt ngữ. Nhưng rồi năm tháng cứ trôi tuột đi, chẳng mấy khi tôi chuyên tâm ngồi đủ lâu với Zone để dịch nó. Thế nên, bản dịch bài thơ tôi vừa thực hiện xong này xem như hoàn thành một lời hứa với chính mình, với cái tôi của những ngày còn "mắt sáng, môi trong". Và cũng xem như là lời cảm ơn Hồng, người bạn đã cho tôi mượn sách, rồi sau đó vì thấy tôi thích quá nên đã dấu mẹ tặng luôn cuốn sách này cho tôi. Chao ơi Apollinaire, còn mới nguyên trong tôi những xúc cảm xôn xao một thời!…
Trần Thanh Sơn (1.2017)
 
 
 
Zone (*)
 
 
Cuối cùng mi cũng chán nản cái cõi trần gian cũ kỹ này
 
Ôi tháp Eiffel, nàng mục đồng với bầy cừu là những vai cầu đang kêu lên be be trong sớm mai đây
 
Mi đã sống quá lâu trong cổ thời kiểu Hy Lạp với La Mã
 
Ở nơi này đến cả những chiếc ô tô cũng mang một vẻ cũ xưa
Duy chỉ tôn giáo là hãy còn mới tinh khôi tôn giáo
Và còn đơn sơ như những kho chứa máy bay trong cảng hàng không
 
Riêng ở Âu Châu ngươi không cũ đi hỡi Thiên Chúa giáo
Người tân tiến nhất Âu Châu chính là ngài - Đức Giáo hoàng Pie Đệ Thập
 
Và mi, mà sự hổ thẹn giữ mi lại trước những mắt cửa đang lom lom nhìn
Không để mi sáng nay bước vào nhà nguyện và xưng tội ở đó
Mi ngước đọc những tờ cáo thị, những bảng ca-ta-lô, áp phích quảng cáo inh ỏi ca hát trên cao
Đó là thi ca sớm mai còn với văn xuôi đã có đám nhật trình
Những tệp sách 25 xu được giao tận nơi nhập những truyện phiêu lưu trinh thám
Hàng đống chân dung các vĩ nhân và muôn ngàn tước vị
 
Sáng nay tôi thấy một con phố đẹp mà tôi không nhớ được tên
Mới mẻ và sáng trưng tiếng kèn báo thức của mặt trời
Các chủ nhân ông, thợ thuyền và các nường thư ký tốc ký gõ máy chữ xinh đẹp
Từ sáng thứ Hai đến chiều thứ Bảy ngày bốn bận qua đó
Ba lần mỗi sáng tiếng còi tầm gào lên
Một hồi chuông bực dọc oăng oẳng sủa vào giấc ngọ
Những biển hiệu nhà buôn trên những tấm bảng và trên tường
Những biển chỉ dẫn, những cáo thị láo nháo như bầy vẹt
Tôi yêu vẻ duyên dáng của con đường kỹ nghệ này
Nằm giữa lộ Aumont-Thiéville và Des Ternes ở Paris
 
Này là con phố non tơ và mi hãy còn là một đứa trẻ
Mẹ chỉ mặc cho mi quần xanh áo trắng
Mi cực kỳ ngoan đạo cùng với René Dalize thằng bạn xưa nhất của mi
Hai đứa bay thích mê những trò hào nhoáng phù hoa của Giáo hội
Chín giờ đêm những ngọn đèn khí đốt hạ lửa xanh lè hai đứa lén rời phòng nội trú
Cầu nguyện suốt đêm trong nhà nguyện trường trung học
Trong lúc nơi thẳm sâu sùng kính vĩnh hằng sắc tử ngọc
Miên viễn quay tròn niềm vinh quang ngời sáng của đấng Ki-tô
Đó là bông huệ xinh mà hầu hết chúng ta đều trồng
Là bó đuốc tóc đỏ gió không thể thổi tắt
Là đứa con trai xanh xao và thắm hồng của người mẹ khổ đau
Là cội cây luôn rậm rì toàn bộ những lời cầu nguyện
Là đôi cột giảo hình của sự vinh danh và vĩnh cửu
Là ngôi sao sáu cánh
Là Đức Chúa Trời chết ngày thứ Sáu và sống lại vào Chủ nhật
Là đấng Ki-tô vút trên trời giỏi hơn cả phi công
Đoạt kỷ lục bay cao nhất thế giới
 
Ki-tô con ngươi của mắt
Đứa cô nhi thứ hai mươi của những thế kỷ biết cách làm thế nào
Biến thành một cánh chim như Chúa Giêsu và nó vút bay lên
Lũ quỷ từ vực sâu ngẩng đầu theo dõi
Chúng bảo nhau thế kỷ này bắt chước Simon Đạo sĩ xứ Judée
Chúng la lên nếu nó biết bay ta sẽ gọi nó là phường trộm đạo
Các thiên thần cùng vờn quanh kẻ bay lượn xinh xắn
Icare Enoch Elie Apollonius xứ Thyane
Dập dềnh quanh chiếc phi cơ đầu tiên
Thi thoảng họ dạt tránh đường cho những kẻ mang thánh thể
Tay mang tế phẩm những vị giáo sĩ này vút lên cao mãi
Rồi chiếc máy bay giáng hạ mà chẳng cần phải xếp cánh bằng
Bấy giờ bầu trời tràn ngập hàng triệu cánh én
Ào ào đến nào quạ, nào cú, nào diều
Từ Phi Châu bay qua bầy hạc mỏ cong, hạc hồng, hạc đầu sói
Loài thạch cầm được vinh danh bởi đám văn thi sĩ
Cũng liệng đến bấu móng vuốt vào óc Adam cái sọ đầu tiên
Chim ưng sà xuống từ phía chân trời kêu lớn lên một tiếng
Và từ Mỹ Châu về loài chim sâu bé nhỏ
Cùng bầy chim uyên thon thả đến từ Trung Hoa
Chúng chỉ một cánh nên phải bay thành từng cặp một
Rồi thì chim câu tinh thần thanh khiết
Được hộ tống bởi chim thất huyền và công đuôi đốm
Loài phượng hoàng từ dàn lửa tái sinh
Trong khoảnh khắc phủ tro bỏng của mình lên mọi vật
Bầy nhân ngư cũng rời bỏ những biển bờ hung hiểm
Đến dự cả ba nàng cùng ca hát véo von
Và tất tần tật chim ưng chim phượng hoàng và kỳ điểu xứ Tàu
Kết làm anh em cùng chiếc máy biết bay biết lượn
 
Giờ đây mi đang bước ở Paris một mình đơn độc giữa đám đông
Đám xe buýt gầm gừ lướt ngay bên cạnh
Nỗi khắc khoải của tình yêu xiết chặt lấy cổ họng mi
Như thể sẽ chẳng bao giờ mi còn được yêu như vậy nữa
Nếu sống vào thời xưa mi sẽ giam mình vào tu viện
Anh bất giác hổ thẹn khi bắt gặp mình đang lẩm nhẩm cầu kinh
Ngươi tự chế nhạo ngươi và tiếng cười ngươi nổ lách tách như lửa địa ngục
Những tia lửa của tiếng cười ngươi mạ vàng hố thẳm đời ngươi
Đấy là một bức tranh được treo trong viện bảo tàng tăm tối
Mà đôi khi ngươi xích lại nhìn
Hôm nay mi dạo bước giữa Paris những người đàn bà vấy máu
Cái thuở, mà thôi tôi chỉ muốn tôi quên phứt đi, cái thuở của vẻ đẹp suy tàn
 
Bao quanh bởi ngọn lửa nhiệt tâm Đức Mẹ dõi theo tôi ở Chartres
Máu từ Thánh Tâm của Bà tưới đẫm hồn tôi trên gò Montmartre
Tôi phát ốm khi phải nghe những lời chúc phúc
Mối tình khiến tôi đớn đau là căn bệnh đầy hổ thẹn
Và cái cảnh tượng cứ hoài ám ảnh ngươi đó khiến ngươi sống sót qua những đêm mất ngủ trong nỗi âu lo
Nó luôn ở cạnh ngươi và lướt đi bên ngươi
Bây giờ mi đứng trước biển Địa Trung Hải
Dưới những cành chanh đơm hoa quanh năm
Cùng đám bạn mi chèo thuyền dạo chơi trên biển
Một đứa từ Nice một đứa từ Menton và hai đứa La Turbie
Đám chúng tôi kinh hãi nhìn các con mực ma dưới đáy biển sâu
Và giữa đám rong xanh một đàn cá mang dáng hình Đấng Cứu thế đang bơi lội
 
Mi đang ở trong khu vườn một lữ quán gần Prague
Một đóa hồng trên bàn cùng cảm giác hoàn toàn hạnh phúc
Và đáng lẽ ngồi viết câu chuyện bằng văn xuôi của mình mi lại xem chăm chú
Con bọ cam ngủ quên trong lòng đóa hồng
Thảng thốt mi nhìn thấy bóng hình mi in trên những viên mã não ở Saint-Vit
Mi buồn muốn chết vào cái ngày mi nhìn thấy mình ở đó
Hệt như Lazare kinh hoàng sợ ánh sáng ban ngày
Những cây kim của chiếc đồng hồ trong khu Do Thái chạy ngược chiều
Và mi cũng bước lùi cuộc đời mi chậm chạp như vậy
Trong lúc trèo lên vọng lâu Hradchin và buổi chiều khi ngồi lắng nghe
Trong các tửu quán vang lên những bài ca xứ Tiệp
 
Này là mi ở Marseille giữa đám dưa hấu đỏ
 
Này là mi ở Coblence trong khách sạn Géant
 
Này là mi ở Rome ngồi dưới gốc sơn trà Nhật Bản
 
Này là mi ở Amsterdam với một cô gái xấu nhưng mi lại thấy nàng xinh đẹp
Cô gái sẽ lấy một chàng sinh viên ở Leyde
Nơi này người ta rao cho mướn phòng bằng tiếng La tinh Cubicula locanda
Tôi nhớ mình đã dừng lại đấy ba ngày và ở Gouda cũng vậy
 
Ngươi đang ở Paris trong phòng dự thẩm
Như một kẻ tội đồ người ta quản thúc ngươi
 
Ngươi đã có những chuyến hành trình hân hoan cũng như khổ lụy
Trước khi ý thức được sự dối gian trá ngụy cùng gánh nặng của tháng năm
Ngươi đã vị tình từ tuổi hai mươi rồi ba mươi tuổi
Ngươi đã sống như một gã khùng tiêu phí hết cả thời gian
Ngươi không còn dám nhìn xuống tay mình và từng khoảnh khắc ngươi đều muốn khóc
Khóc cho ngươi cho người tôi yêu và cho tất cả những gì khiến ngươi kinh hãi
 
Mắt nhòa lệ mi nhìn đoàn lưu dân khốn khổ
Họ tin ở ông Trời họ lầm rầm cầu kinh những bà mẹ ngồi cho con bú
Mùi đói nghèo của họ tỏa khắp nhà ga Saint-Lazare
Như ba Vua truyền thuyết họ tin vào vì sao hộ mệnh của mình
Hy vọng sẽ kiếm được tiền bên xứ Á Căn Đình xa xôi
Rồi hồi cố thổ sau khi lập thành cơ nghiệp
Có gia đình mang theo chiếc chăn bông đỏ như anh mang trong lồng ngực trái tim mình
Chiếc chăn bông ấy cùng những ước vọng của chúng ta thảy đều hư ảo
Ít nhiều lưu dân sẽ sớm dừng chân và ngụ cư nơi đây
Trên phố Rosiers hay Écouffes trong những khu nhà ổ chuột
Tôi thường gặp họ chiều chiều ngồi hóng gió bên đường
Hệt như những quân cờ hiếm khi nào xê dịch
Đa phần trong đám là dân Do Thái những người đàn bà đội tóc giả
Ngồi tiều tụy xanh xao đằng sau những hiệu chạp phô
Mi đứng trước quầy một quán rượu tồi tàn
Uống tách cà phê ba xu giữa đám người khốn khổ
 
Mi là bóng đêm trong đại tửu lầu
 
Những người phụ nữ ấy chẳng mặt nặng mày chì dù họ đang có chuyện buồn lo
 
Hết thảy họ kể cả nường xấu nhất cũng từng là niềm đau cho kẻ si tình
Nàng là con gái một viên cảnh sát ở Jersey
 
Đôi tay ngà mà tôi không được thấy bao giờ đã nứt nẻ và đầy vết chai sạn
Đáng thương nhất là những nếp nhăn nheo trên bụng của nàng
 
Giờ đây tôi hạ cố đưa miệng xuống cô gái nghèo có giọng cười nghe khủng khiếp
Mi chỉ còn một mình cùng buổi sáng đang lên
Những người giao sữa khua vang những bình sữa trên đường
 
Đêm dời gót ra đi như người đẹp Métive
Đó là nường Ferdine hay dối gian hay nường Léa ân cần chu đáo
 
Và mi uống cốc rượu này cháy bỏng như đời mi
Cuộc đời mi mà mi uống tựa hồ rượu mạnh
 
Mi dấn bước về hướng Auteuil mi muốn cuốc bộ về nhà
Thiếp ngủ giữa đám ngẫu tượng Océanie và Guinée của mi
Chúng là đấng Ki-tô của một hình thái khác một tín ngưỡng khác
Là những đấng Ki-tô còn nguyên thủy của những ước vọng tối ám
 
Vĩnh biệt vĩnh biệt
 
Mặt trời bị cắt cổ.
Guillame Apollinaire
 Trần Thanh Sơn dịch

(*) Theo từ điển, “Zone” có nghĩa là đới, là vùng, là khu vực… Tất cả đều hay nhưng tôi vẫn thích để nguyên tên bài thơ là “Zone” nhằm giữ được nội hàm khá đa nghĩa của tiêu đề mà Apolinaire đã đặt cho bài thơ của mình. 


 
Ảnh: Tập thơ bạn tặng năm 1982
 
 
Ảnh trên: From "Portrait of Guillaume Apollinaire, 1914" (Giorgio de Chirico)
 

 


Không có nhận xét nào: