Tiếng cười ấy đã
băng qua những mùa hè bát ngát
Biển còn duềnh
sóng đến tàn cuộc
Gió chưa dứt hơi
ta sẽ chẳng bao giờ còn quay trở lại
Thắp một ngọn nến
hay đốt một bó đuốc
Cho bóng tối bất
chợt lòng ta
Im lặng con tàu
chìm đắm
Trong tuyệt mù
Mặc tiếng thét
gào bão lũ số phận bên ngoài?
Chút náo nức còn
sót lại
Ngoài chân trời,
đâu là cuộc đời ta từng mơ tới
Những con tàu nhả
khói như mùa thu
Nâu óng ả cốc rượu
chờ ga xép nhỏ
Vang trong đầu tiếng
kèn đồng
Blue in Green, Contrapunctus
XIV hay sách Khải huyền (*)
Hút máu ta đến kiệt
cùng, trang giấy trắng
Mong đợi gì thêm
từ những trang giấy trắng?
Ôi cái thế giới
mù lòa độc ác của chúng ta
Cái vực sâu đầy những
tội đồ được lãng quên và được tha thứ
Mỗi khúc bi ca
mà chúng ta đang viết
Chính là những cánh
hoa nhằm lấp cho đầy lòng huyệt thẳm này.
Vẫn còn đấy những
mùa hè bát ngát
Yêu biết bao người
sẽ đi cùng tôi
Về phía cuối cuộc
đời
Yêu cả những gì
không thuộc về tôi nữa
Nói với nhau
Nhìn về phía trước
Chỉ luôn luôn
nhìn về phía trước
Vịn vào bóng tối
và để trái tim thường trực lên đường!
Trần Thanh
Sơn
- 9.6.2017
(*) Blue in
Green: một tuyệt phẩm trong album jazz huyền thoại Kind of Blue của Miles
Davis; Contrapunctus XIV: khúc fugue dang dở trong Die Kunst der Fuge (Nghệ thuật
Fugue BWV 1080) – tác phẩm thử nghiệm chưa hoàn thành và được xem là đỉnh cao
trong sự nghiệp sáng tác của J.S. Bach; Khải huyền: cuốn sách cuối cùng của
Kinh Thánh nói về ngày tận thế theo thị kiến và mặc khải của Thánh Gioan Tông đồ,
sách được viết theo ngôn ngữ ẩn dụ, bảy niêm ấn với bảy tiếng kèn được giấu
trong ấn thứ bảy.
Ảnh: From Seven Candles
(Nevena Petrova)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét