Thứ Ba, 3 tháng 7, 2018

Buổi trưa, ngồi đọc lại Nguyễn Du

 
Đọc lại vầng trăng ly biệt Nguyễn Du
Đọc lại tiếng sóng muộn phiền kêu quanh ghế
Đọc lại những niềm đau đứt ruột
Giọt lệ người xưa hai trăm năm còn nóng hổi trên tay
 
Bên thềm trưa nay mây hững hờ trôi
Trời xanh, cỏ xanh - xanh màu Nguyễn Du - xanh đến quặn lòng
Tiếng hát cũ trong anh trở thành niềm an ủi
Chẳng có nỗi đau nào của ai là của riêng ai.
                                                          Trần Thanh Sơn
                                                    (Ngôn ngữ ngày thường)
 

Ảnh trên: Từ họa phẩm Niệm (Đinh Cường)

Không có nhận xét nào: