Thứ Hai, 10 tháng 9, 2018

Tư-cố-hương

 
                              * Kính tặng những người của muôn năm cũ 

Bầy ngựa đi hoang chiều nay qua phố
Mang theo hương thơm đồng nội về thăm
Chậm vó lãng du dồn chân bến đỗ
Men theo hè xưa bóng ngã âm thầm.
 
Bầy ngựa đi hoang chiều nay đứng nhớ
Cỗ xe xưa, vòng bánh cũ về đâu?
Người đánh xe cuồng, say trong quán vắng
Tóc dựng phù vân hóa thạch trên đầu.
 
Đêm chầm chậm sang bò loang ngõ tối
Gió lùa mái hoang, cỏ mục đường xanh
Trăng lặng lẽ soi chung sầu cổ lũy
Thời gian buồn theo điếm nhịp liên canh.
 
Dưới bến sâu thuyền nằm phơi phế tích
Những khung buồm nhớ biển đứng im hơi
Lão thủy thủ già cười nghiêng đáy cốc
Rượu năm canh sóng sánh rượu tàn canh.
 
Sương xuống như mưa, thành cao u uất
Những nét đá cười bụi ám phong niêm
Tiếng guitare ai thầm thì gác nhỏ
Khúc tư-cố-hương khép lại nỗi niềm.
 
Bầy ngựa đi hoang rũ bờm sương gió
Tiếng hí vang vang đại lộ mù không
Trăm năm trôi đâu còn ai để nhớ
Bầy ngựa rời đi chẳng hẹn quay về...
 
                             Trần Thanh Sơn                         

(*) Những người muôn năm cũ/ Hồn ở đâu bây giờ?” (Vũ Đình Liên)

Ảnh trên: From Painting (G.P.)
 


Không có nhận xét nào: