Thứ Ba, 22 tháng 1, 2019

Làm gì cho hết buổi chiều nay?

 
Hốt nhiên nhớ lại những câu thơ này, áp chúng vào lòng mình, buổi chiều này, nỗi trống rỗng này, rồi tự hỏi, thời buổi gì, nỗi sầu u gì đã sản sinh ra những dòng thơ ghê rợn đến thế:
 
“Không có làng quê nào để từ bỏ
Không có thành phố nào để đi đến
Không có vật quý nào để mất
Không thư ai để chờ
Không hòn đảo nào để phát hiện
Không thành quách nào để tin
Không quỷ ma nào để sợ
Không có góc tối nào để một mình giấu mặt
...
Không có cả một nỗi buồn để khóc
Cũng chẳng có chiến lũy nào để chết
Chúng ta làm gì cho hết buổi chiều nay?” (1)
 
Chúng ta làm gì cho hết buổi chiều nay?
                                     Trần Thanh Sơn (1.2019)
 
(1) Thơ Lưu Quang Vũ
 
Ảnh trên: From Concetto Sparziale (Lucio Fontana)

Không có nhận xét nào: