Từ bờ bến kia đưa sang
Em nghe thấy không?
Bài mục ca buồn tênh của người khách lạ ngồi chờ
rạng đông
Kỷ niệm là cơn mưa rơi quanh mái hồn dột nát
Thoảng qua khung cửa đời lạc lõng
Ánh mắt ai vừa khép
Những vì sao đổi ngôi chạy sát đường chân trời
Hãy tự chọn lựa lấy đời mình
Nắm chặt trong lòng bàn tay rách nát
Lưỡi dao đã giam cầm tôi trong cô độc
Soi mặt xuống dòng sông
Cố tìm lại giữa bao đổi thay một nụ cười tưởng niệm
Đôi hàng nước mắt chẳng ngờ
Choàng ôm lấy những cánh chim sứ giả
Cơn mưa lên đường
Đóa hoa hồng cuối cùng
giãy chết.
Trần Thanh Sơn
(1985)
Ảnh trên: From “Expression of Despair” (Zoi Grevia)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét