Thứ Tư, 24 tháng 8, 2022

Một bài thơ tình (theo kiểu khác)


                                                               * Gửi ông M.
 
Chỉ riêng niềm đau có thật
Gã đàn ông say đứng ngửa mặt cười khan đầu gió
Giọt nước mắt khiêm nhường 
Thức trong bóng tối
Mắt ai dài ngõ hẹp
Tưởng chuyện tình cờ
Mùa xuân vỡ òa trong cổ họng
Dục vọng nằm nghe.
 
 
Bó hoa thu em mang tặng tôi héo dần bên giường bệnh
Nụ cười em tơi tả
Rơi xuống môi tôi những ngày vui hấp hối
Là cơn sốt về chiều.


Em biện minh cho hạnh phúc bằng ánh mắt không tin vào tất cả những gì mình đang nói...
 
 
Dìu nhau đi lần nữa
Nối lại cho nhau vòng tay bất hạnh
Đào xới trong nhau niềm đam mê khô kiệt
Tiếng khóc từ em xé nát cõi lòng ta.
 
 
Chỉ riêng niềm đau có thật
Em quằn quại trong sương mù
Mặt trời lên, mặt trời lên
Tình ta băng huyết.

 
Đứa con của hai ta
Niềm tuyệt vọng thoát thai từ tình yêu đã chết
Lớn lên vô giáo dục
Bỏ nhà đi hoang.
 
 
Ta ném em vào cơn say nghiêng trời lở đất
Ta chà đạp em bằng cơn khát thèm thú vật
Ta hủy hoại đời nhau
Đêm cháy sáng trên vòm ngực em tức thở
Vầng trăng ma cô
Nghiêng ngó nhìn qua song cửa tình ta bệnh hoạn
Rũ tóc cười...
 
 
Chỉ riêng niềm đau có thật
Em rủa nguyền trong cơn mê sảng
Ôi tình yêu chó đẻ!
Đốt cháy quãng đời xuân.
 
 
Tôi trói em vào chân giường
Đánh đập em để rồi quỳ góc dưới chân em.
 
 
Định nghĩa hạnh phúc là sự phỉ nhổ của Thượng đế lên cảnh đời ta cùng quẫn.
 
 
Đứa con của đôi ta
Đứa con mất dạy
Quay trở về nhà thành kẻ sát nhân.
 
 
Tôi hát ru em bên giường
Đóa hoa tội nghiệp của tình tôi
Hãy nín lặng vĩnh viễn trong đêm trường thuốc ngủ
Tôi hát ru em lần cuối cùng
Tôi làm nhục em lần cuối cùng
Trên thân thể em đã yên lành cõi khác.
 
 
Chỉ riêng niềm đau có thật
Những bó hoa thu người con mang đến tặng cha bên giường bệnh
Xé ra lần nữa
Vết thương xưa ô nhục
Sự đày đọa sau cùng trên gương mặt người cha đứa con bật cười nhạo báng.
 
 
Chỉ riêng niềm đau có thật
Mái đầu ai bạc trắng
Vẫn tưởng chuyện tình cờ.
                                    Trần Thanh Sơn 
                                           (1985)

Ảnh trên: From “Dead Pixel (Maksim Krapht)

Không có nhận xét nào: