Thứ Ba, 29 tháng 7, 2025

Dạ khúc

 
Nhạc và lời: Trần Thanh Sơn

Đã theo người khuất xa rồi tiếng nói cười
Những đêm về giữa phố dài vẫn mơ hồ thoảng nghe
Giọng người lùa qua phố thênh thang
Giọng người lùa qua phố thênh thang
Thổi suốt đêm thâu, thổi suốt đêm thâu...

Cuối gian phòng nến âm thầm khép mi buồn
Gió ơ hờ thoảng qua lòng cũng như người thuở xưa
Một đêm xuân rũ áo bay đi
Một đêm xuân rũ áo bay đi
Chẳng tiếc thương nhau chẳng tiếc thương nhau...

ĐK:
Có đêm nằm tiếng mưa buồn hát trong vườn quạnh hiu
Giấc khuya vàng gót chân mềm lướt qua thềm gọi tôi
Dấu tích người giữa tim buồn vẫn in hằn
Chút hương thầm níu bên lòng vẫn chưa tàn

Những con đường những thân cầu những phố nhà
Mỗi sớm chiều bóng dáng người vẫn đi về cùng ta
Từng trưa nghiêng đôi gót chân son
Từng trưa nghiêng đôi gót chân son
Đã theo người khuất xa rồi khuất xa rồi
Đã theo người khuất xa rồi khuất xa rồi...
                             Trần Thanh Sơn (7.2025)




Note 1:
 Quay lại với lĩnh vực mà mình sở trường hơn cả. Tiếp tục viết nhạc đồng thời tập trung sửa chữa, hoàn chỉnh một số ca khúc còn nằm ở dạng phác thảo để chuẩn bị cho dự án ghi âm đợt 1 khoảng 10-12 ca khúc. Sắp sửa tốn tiền rồi đây, than ôi!... 😢 

Note 2: Khởi động bằng bài hát này, một bài hát buồn. Phố dài ở đây là những phố rất khuya, rất vắng trong ký ức của tuổi trẻ xa xôi. Những khuya cô quạnh từ một cuộc rượu bất kỳ nào đó rong xe một mình từ phố về nhà. Sài Gòn ngoại ô ngày ấy vắng và buồn vô tận. Tôi nhớ mình có bài thơ cũng lấy tên là Dạ khúc”, hình như viết năm 1986 (?), mở đầu bằng khổ thơ tả ngoại ô nơi mình đang sống bằng những hình ảnh như thế này:

Chuyến xe ngựa không người chở chiều vào phố nhỏ
Đêm loang dần ra từ những đôi mắt sâu người ngoại ô
Giọng hát thầm thì trên đôi môi nở muộn cô gái điếm mùa xuân mười bảy
Rơi vào vực sâu trí nhớ những gã đàn ông say ngã sấp dưới chân tường

Thế giới của anh - thế giới của những gã thiếu niên bán máu...”...

Không khí ngày xưa quanh tôi về cơ bản là buồn và bế tắt nhỉ? (TTS) 


Ảnh trên: From Nocturne Palace (James McNeill Whistler)

Không có nhận xét nào: