Một truyện ngắn viết cho báo Tết sinh viên năm 1998, giờ đọc lại bỗng thấy nhớ những ngày xuân xa xôi... Nhân vật chính của truyện không phải là cô sinh viên tên Duyên, hay chàng người yêu, hay đám bạn bè thời thơ ấu của cô, mà là cái không khí Tết của một xóm nhỏ cao nguyên - nơi còn giữ được phần nào xuân vị ngọt ngào, đầm ấm của những ngày Tết xưa cũ, khi văn hóa và truyền thống Việt chỉ mới mấp mé đứng bên bờ vực của sự tàn phá...
Read More
Thứ Tư, 20 tháng 1, 2016
Thứ Hai, 18 tháng 1, 2016
Ngày chủ nhật ảo não
Gần trường cấp 3 tôi học thuở nhỏ có một con đường trồng rất nhiều sầu đông. Tan học, từ cổng trường ra, nếu rẽ trái tôi chỉ cần đi thẳng một mạch cho đến khi gặp một ngã ba thì rẽ trái lần nữa là về đến nhà. Thế nhưng thời ấy tôi hay thích rẽ phải, làm một vòng xa hơn xuyên qua con đường rợp bóng sầu đông đó rồi mới men theo bờ tường đầy cỏ dại và muống biển chạy dọc con đường vắng vẻ sau lưng tu viện Thánh Phaolô để về nhà. Tuổi học sinh đa phần cảm nhận dòng trôi của thời gian thông qua các kỳ thi và những tháng hè, nhưng với tôi, tôi lại cảm thấy rõ nhất sự cuộn chảy của thời gian thông qua bóng rợp của hàng cây sầu đông rọi xuống bờ dậu những ngôi nhà nhỏ, những khoảnh sân và những vườn rau nằm im lặng trên con đường mình tan học về… Đường-sầu-đông (tôi đặt tên cho nó như vậy) rực rỡ hoa tím vào mùa xuân, rợp bóng mát mùa hè và trơ cành trụi lá vào mùa đông.
Read More
Chủ Nhật, 10 tháng 1, 2016
Sứ mệnh thật sự của một nghệ sĩ là cái quái gì?
Sau cùng thì sứ
mệnh và cứu cánh thật sự của một nghệ sĩ là cái quái gì? Đôi lúc chạnh lòng tôi
vẫn thường băn khoăn tự hỏi mình như vậy khi được nghe ở đâu đó những tuyên bố
rổn rảng nhân danh đủ các loại nghệ thuật ở trên đời của những-nhân-vật-của-công-chúng.
Trong cái chợ văn nghệ nhiễu loạn, đầy hỏa mù, giả chân lẫn lộn và hoàn toàn mất
phương hướng như hôm nay, làm nghệ thuật là một khó khăn và đặc biệt thách thức
để có thể kiên định giữ vững được cho riêng mình một con đường…
Read More
Thứ Bảy, 9 tháng 1, 2016
Nắng và chim sẽ hát cùng em...
Bài hát xuân
Nhạc và lời: Trần Thanh Sơn
Mùa xuân lướt trong trong cây, mềm như áng mây bay qua trời
Vài tia nắng lung linh từ trong mắt loài chim đang hót
Mùa xuân đến đêm qua, mùa xuân mới nên hoa đâu ngờ
Mà sáng sớm hôm nay đường đến lớp chân em nở hoa.
Read More
Thứ Sáu, 1 tháng 1, 2016
Lễ bái xuân
Được xem là tác phẩm biểu tượng của Igor Stravinsky, thậm chí, của toàn bộ âm nhạc hiện đại phương Tây thế kỷ 20. Từ lần ra mắt khuấy động (1913) đến nay, Lễ bái xuân đã trải qua non một thế kỷ, nhưng mỗi lần nghe lại, dường như ta vẫn được cuốn hút bởi sự tươi rói của sức tác động và năng lực sáng tạo sôi sục đằng sau nó. Tác phẩm này đã được kèm theo rất nhiều tính từ: man dã, tinh tế, cú sốc điện, cách mạng, chân đất, siêu nhiên, trí tuệ, bản năng, sexy, rock & roll…
Read More
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)