Dọn đống sách vở để bừa bộn trong ngăn tủ cạnh bàn
làm việc, có cuốn nội san cũ của trường đại học mà tôi đang công tác
nằm lạc lõng ở đó, đang định vất đi thì tình cờ lật đúng trang in một
bài thơ của mình. Bất giác, thấy đủ thứ bụi mờ dâng lên từ ký ức,
bụi mờ của số báo in năm 2008, bụi mờ của bài thơ viết năm 1986 và
bụi mờ của những kỷ niệm thấp thoáng thời tóc xanh thơ dại đã nghìn
trùng...
Thứ Bảy, 31 tháng 3, 2018
Thứ Ba, 27 tháng 3, 2018
Tàu-lửa-tức-thời
Nicanor Parra có
bài thơ khá hí lộng về một thứ gọi là dự-án-tàu-lửa-tức-thời, theo đó, đầu máy của
con tàu tức thời này nằm ở đích đến, còn đuôi tàu, những toa cuối cùng sẽ nằm
trên điểm khởi hành. Theo cách diễn giải của Parra, giả dụ với tàu-lửa-tức-thời
Sài Gòn - Hà Nội, một hành khách sẽ lập tức đến Hà Nội ngay phút giây hắn ta vừa
bước chân lên toa tàu cuối cùng đang nằm ở Sài Gòn.
Thứ Hai, 19 tháng 3, 2018
Thứ Ba, 6 tháng 3, 2018
Biển và người
Tôi chưa từng đọc được ở đâu bài thơ viết về biển bằng giọng điệu kỳ lạ như vậy, đặc biệt giọng điệu đó đến từ một người phụ nữ. Ngạo mạn, cay độc, hài hước, chua chát, gói trong cùng một cái nhìn minh triết về sự tồn tại mong manh nhưng kiêu hãnh của con người trước thế giới
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)