Một sinh viên trong trường có lần nói với tôi, em tình cờ thấy trên Souncloud một nhóm hát lạ thể hiện “Khúc hát chim trời” hay lắm, nghe thích hơn cả những ca sĩ chuyên nghiệp X, Y, Z hát mà em đã từng nghe. Tôi cười, không tin lắm vào nhận xét thường có xu hướng cực đoan mà các bạn trẻ hay mắc phải, tôi trả lời em, sẽ vào Souncloud nghe thử, nhưng rồi nhiều việc quá, quên bẵng đi!
Thứ Tư, 26 tháng 9, 2018
Chủ Nhật, 23 tháng 9, 2018
Hoa hồng là hoa hồng là hoa hồng...
Đọc bài thơ viết
về hoa hồng của Borges lại lởn vởn trong đầu cái ý nghĩ về sự hư ảo, bất định vô
trú xứ của cái đẹp. Có cảm tưởng đủ thứ nghệ thuật của con người từ xưa đến nay
dường chỉ mới truy cầu và vồ bắt được cái bóng của nó mà thôi. Truyền thuyết kể Lý Bạch
say rượu ôm trăng đáy nước mà chết đuối, xem như là cái kết có hậu cho
một thi tiên cả đời rong ruổi kiếm tìm đuổi theo cái đẹp.
Thứ Ba, 18 tháng 9, 2018
Đẹp ghê rợn!
Đẹp-ghê-rợn là một chuỗi tính từ mang đầy tính ngoa dụ. Tôi có người bạn cùng khóa thời học Tổng hợp, khi muốn diễn tả nỗi choáng ngợp của mình trước một sự thể nào đó, anh thường chêm chúng vào cuối câu nói bằng giọng trầm trồ, giả như: Biển đêm đẹp ghê rợn! Câu lục bát đẹp ghê rợn! Hoặc, ngõ nhà mình có con nhỏ vừa dọn đến ở, đẹp ghê rợn!…
Thứ Hai, 10 tháng 9, 2018
Tư-cố-hương
Bầy ngựa đi hoang chiều nay qua phố
Mang theo hương
thơm đồng nội về thăm
Chậm vó lãng du
dồn chân bến đỗ
Men theo hè xưa
bóng ngã âm thầm.
Read More
Thứ Năm, 6 tháng 9, 2018
Nghệ thuật là vô dụng...
Một số người cho
rằng khả năng cảm thụ nghệ thuật sâu sắc sẽ giúp con người tốt đẹp hơn - công
tâm hơn, nhạy cảm hơn, có khả năng thấu hiểu hơn. Có thể điều này đúng, trong một
số trường hợp hiếm hoi nhất định. Nhưng chúng ta hẳn không quên rằng Hitler đã
bắt đầu tất cả với tư cách một nghệ sĩ. Những tên bạo chúa và những kẻ độc tài
đọc tiểu thuyết.
Read More
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)